Covid-19 có thể đóng vai trò xúc tác cho những thay đổi đang diễn ra trong chuỗi cung ứng bằng cách thúc đẩy việc chuyển mạng lưới cung ứng và sản xuất về quốc gia gần hơn và trong khu vực, số hóa sâu rộng hơn cũng như có mạng lưới và phương thức sản xuất bền vững hơn.
Các quốc gia ASEAN có cơ hội để đáp ứng những vai trò quan trọng hơn trong chuỗi cung ứng toàn cầu, trong bối cảnh thương chiến Mỹ - Trung và khủng hoảng Covid-19.
Theo đánh giá cùa CIEM, Việt Nam có nguy cơ mắc kẹt trong cạnh tranh giữa các nước lớn nếu không cân nhắc thấu đáo các sáng kiến dịch chuyển chuỗi giá trị.
JICA nhận định, Việt Nam đặc biệt thiếu các doanh nghiệp quy mô lớn và vừa, là một trong những yếu tố hạn chế khả năng kết nối với khu vực doanh nghiệp nhỏ và vừa để tham gia vào các chuỗi giá trị toàn cầu.
Các chuyên gia nước ngoài cho rằng, chuỗi sản xuất nông sản Việt Nam đang thiếu tính liên kết, công nghệ sản xuất và chế biến còn hạn chế, hơn nữa sự liên kết giữa các doanh nghiệp để nâng cao giá trị nông sản còn thấp.
Bối cảnh thời đại mới đang mang lại cho ngành điện tử Việt Nam những cơ hội mới nhưng cùng với đó là sự cạnh tranh gia tăng và thách thức ngay trên thị trường nội địa.
Trước cách mạng công nghệ 4.0, doanh nghiệp cơ khí Việt Nam sẽ phải đương đầu với nhiều thách thức trong việc cải tiến và áp lực cạnh tranh lớn, đòi hỏi chiến lược phù hợp để tự tin làm chủ công cuộc đổi mới.
Nhiều ngành quan trọng với Việt Nam như dệt may, giầy dép, đồ điện tử đều nằm ở khâu trung nguồn của chuỗi giá trị.
Thiếu kinh nghiệm và hiệu quả là những nguyên nhân khiến doanh nghiệp vừa và nhỏ (DNVVN) Việt Nam khó tham gia chuỗi giá trị toàn cầu.
Nội địa hóa thấp đang khiến Việt Nam bỏ lỡ nhiều lợi ích từ đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) cũng như xuất khẩu đang trên đà phát triển mạnh mẽ.