Du lịch được coi là ngành công nghiệp không khói với tiềm năng kinh tế cao và không xả thải khói bụi độc hại gây ô nhiễm. Tuy nhiên, thực chất các hành vi du lịch vô ý thức cũng đang là mối đe dọa không hề nhỏ đối với môi trường.
Những bộ quần áo, giày dép chúng ta đang mặc hàng ngày chịu trách nhiệm cho 10% lượng khí thải các-bon trên toàn thế giới, lớn hơn cả phát thải ngành hàng không và hàng hải cộng lại.
Mức bụi mịn và lượng khí thải NO2 tại Hà Nội và TP. HCM giảm không đáng kể dù cách ly xã hội.
Nhiều điểm đến của Việt Nam đang phải đối mặt với những nguy cơ về môi trường, giảm sự hấp dẫn.
Đại diện Công ty cổ phần đầu tư nước sạch sông Đà (Viwasupco) cho biết hiện vẫn chưa thể khẳng định chất lượng nước đã đảm bảo cho việc ăn uống.
Thủ tướng yêu cầu làm rõ nguyên nhân việc nguồn nước bị ô nhiễm của Công ty cổ phần đầu tư nước sạch sông Đà, đồng thời kiểm tra tình hình hoạt động của các nhà máy nước sạch trong cả nước.
Tỷ lệ nước rút đi bởi các hoạt động sử dụng nước tại Việt Nam hiện dưới 10%. Tuy nhiên, tỷ lệ này đang chịu áp lực bởi nhu cầu sử dụng nước phục vụ tăng trưởng kinh tế cũng như từ những tác động của biến đổi khí hậu.
Hiệp hội doanh nghiệp châu Âu (EuroCham) cho rằng cần xem xét thêm các giải pháp hiệu quả hơn để giải quyết ùn tắc giao thông, ô nhiễm và xét đến nhu cầu của người dân tại các thành phố lớn của Việt Nam.
Quá nhiều đất ven biển quý giá được sử dụng cho các hoạt động phát triển dồn dập, dẫn đến nguy cơ biến Việt Nam trở thành điểm đến du lịch đại trà, EuroCham nhận định.
Hàm lượng bụi siêu nhỏ ở Hà Nội vượt ngưỡng cho phép chỉ mang tính cục bộ và trong một số ngày.