Kinh tế tuần hoàn có thể trở thành động lực tăng trưởng mới?
Kinh tế tuần hoàn nhằm tiết kiệm tài nguyên, tối ưu hóa hiệu suất của doanh nghiệp, có thể trở thành động lực tăng trưởng theo lý thuyết kinh tế học.
Theo ông Hoàng Đức Vượng, Chủ tịch Chi hội Nhựa tái sinh, khi thực thi công cụ chính sách Mở rộng trách nhiệm của nhà sản xuất (EPR), ngành công nghiệp tái chế Việt Nam hoàn toàn có thể tận dụng cơ hội để phát triển mạnh mẽ, qua đó vừa giải quyết vấn nạn môi trường, vừa nâng cao năng lực cạnh tranh.
Việt Nam đã hoàn toàn lột xác với sự phát triển của nền kinh tế và nhu cầu tiêu dùng mạnh mẽ suốt hơn 30 năm qua. Tuy nhiên, đi cùng với những thành tựu đó, vấn nạn ô nhiễm môi trường ngày càng trở nên nghiêm trọng, đặc biệt là khủng hoảng trong quản lý chất thải rắn.
Theo ông Hoàng Đức Vượng, Chủ tịch Chi hội Nhựa tái sinh, hiện trạng rác thải ở Việt Nam đang đạt đến mức báo động nhưng lại không có một công cụ san sẻ trách nhiệm bảo vệ môi trường, hạn chế rác thải đối với doanh nghiệp và người dân mà chỉ chủ yếu dựa vào nguồn lực của Nhà nước.
“Doanh nghiệp và người tiêu dùng hầu như không có đóng góp gì nhưng tất cả đều kêu ca rằng môi trường bẩn quá”, ông Vượng nhận xét.
Trong bối cảnh đó, công cụ chính sách mở rộng trách nhiệm của nhà sản xuất (EPR) được đưa vào Luật Bảo vệ môi trường 2020, đồng thời đang được xây dựng khung pháp lý cụ thể để hướng dẫn thực thi. EPR được kỳ vọng chính là cơ hội để quản lý hiệu quả chất thải rắn, hướng tới xây dựng nền kinh tế tuần hoàn cho Việt Nam.
EPR cũng mở ra cơ hội lớn cho sự phát triển của ngành công nghiệp tái chế. Theo ông Nguyễn Thi, chuyên viên Vụ Pháp chế, Bộ Tài nguyên và môi trường, công cụ EPR bắt buộc doanh nghiệp phải nâng cao tỷ lệ thu gom, tái chế hoặc đóng phí hỗ trợ hoạt động thu gom, tái chế, từ đó tạo ra nguồn kinh phí và thị trường phế liệu dồi dào, giúp các đơn vị tái chế ổn định sản xuất, giảm thiểu chi phí.
Công cụ chính sách EPR sẽ là những viên gạch đầu tiên xây dựng ngành công nghiệp tái chế.
Ông Hoàng Đức Vượng
Chủ tịch Chi hội Nhựa tái sinh
Đồng quan điểm với những lợi ích mà EPR đem lại, ông Vượng bổ sung thêm, sau khi thực thi EPR, dự báo sẽ có thêm nhiều nhà đầu tư rót vốn vào lĩnh vực tái chế. Bên cạnh đó, một số lượng lớn nhà tái chế cũng sẽ chuyển sang sử dụng nguyên vật liệu thứ cấp trong nước để tiết giảm chi phí, do đó tỷ lệ tái chế sẽ được nâng cao lên rất nhanh.
Chính vì lý do này, đại diện Chi hội Nhựa tái sinh cho rằng mức tăng tỷ lệ tái chế “không quá 5% cho 3 năm” được dự thảo nghị định về EPR đưa ra là rất bất hợp lý, có khả năng tạo ra “nút thắt cổ chai”, kìm hãm ngành công nghiệp tái chế phát triển.
Ứng xử thế nào với làng nghề tái chế?
Với góc nhìn từ nhà quản lý, TS. Hoàng Dương Tùng, nguyên Phó cục trưởng Cục Môi trường, Bộ Tài nguyên và môi trường nhận xét, nhận thức của người dân và doanh nghiệp đối với vấn nạn ô nhiễm môi trường và chất thải rắn đang dần được nâng cao.
Thực tế, người tiêu dùng đang thành lập các hội nhóm “sống xanh”, chia sẻ những bí quyết tận dụng rác thải, ưu tiên lựa chọn những sản phẩm thân thiện với môi trường. Doanh nghiệp cũng bắt đầu áp dụng các mô hình sản xuất kinh doanh giảm thiểu ô nhiễm, thành lập các tổ chức, liên minh để thúc đẩy mô hình kinh tế tuần hoàn. Trong đó có thể kể đến Liên minh Tái chế bao bì Việt Nam (PRO Việt Nam), được các chuyên gia nhận xét là hình thức ban đầu của một tổ chức thực thi EPR.
Trên cơ sở đó, công cụ chính sách EPR chắc chắn sẽ đóng vai trò đối với quản lý chất thải rắn. Tuy nhiên, vai trò này lớn đến đâu, hiệu quả bao nhiêu còn tùy thuộc vào cách quản lý và vận hành công cụ EPR.
Một trong những vấn đề cần phải lưu tâm khi vận hành EPR là lực lượng thu gom, tái chế rác thải phi chính thức. TS. Tùng cho biết, trong suốt nhiều năm qua, các cơ sở tái chế phi chính thức đang tận dụng công nghệ cũ, gây ra rất nhiều hệ lụy tới môi trường. Nếu không có phương án điều chỉnh hành vi này, doanh nghiệp sẽ mất đi động lực để thực thi EPR một cách nghiêm túc.
Cùng chung nhận định cần một cơ chế quản lý và điều chỉnh lực lượng thu gom tái chế, tuy nhiên, đại diện Chi hội Nhựa tái sinh nhận định không thể cấm các lực lượng này, mà nên tạo cơ hội để họ chuẩn hóa hoạt động.
Ông Vượng lý giải, lực lượng đồng nát, ve chai và làng nghề tái chế thực chất trong suốt thời gian qua đã có đóng góp không nhỏ đối với hoạt động quản lý chất thải rắn ở Việt Nam, bởi “nếu không có họ thì rác ngập đến cổ chứ không phải ngập đến chân như bây giờ”.
Mặt khác, khi áp dụng công cụ EPR, những lợi ích do cơ chế vận hành của EPR đem lại chắc chắn sẽ giúp ích rất lớn cho các làng tái chế. Đây là động lực quan trọng giúp lực lượng phi chính thức chuẩn hóa hoạt động.
Kinh tế tuần hoàn nhằm tiết kiệm tài nguyên, tối ưu hóa hiệu suất của doanh nghiệp, có thể trở thành động lực tăng trưởng theo lý thuyết kinh tế học.
Lao động ngoài trời, yếu tố giúp thành phố vận hành trơn tru, phải chịu ảnh hưởng lớn từ biến đổi khí hậu nhưng lại bị bỏ qua trong lưới an sinh xã hội.
Ngành tái chế, từ một ngành công nghiệp manh mún, tự phát và lạc hậu, đang dần tái định hình, khẳng định vị thế trong kỷ nguyên mới.
Đà Nẵng có cơ hội trở thành trung tâm tài chính xanh đầu tiên, đóng vai trò thúc đẩy ứng phó biến đổi khí hậu, sản xuất tiêu dùng bền vững tại khu vực ASEAN.
Sàn giao dịch carbon sẽ được thí điểm từ tháng 6/2025 đến năm 2028, tiến đến chính thức vận hành vào năm 2029.
Đèo Cả, Futa Group sẽ phải chờ đánh giá hiệu quả thu hồi hàng triệu tấn quặng bauxite từ Nhôm Lâm Đồng để thông đường cho hai cao tốc nghìn tỷ tại Lâm Đồng.
Câu chuyện David và Goliath minh họa cách doanh nghiệp nhỏ, bằng chiến lược sáng tạo và linh hoạt, có thể đánh bại đối thủ lớn hơn, giàu có hơn.
Ngày 7/2, LPBank công bố bổ nhiệm ông Phạm Phú Khôi, thành viên độc lập hội đồng quản trị giữ chức Phó chủ tịch HĐQT LPBank.
Sáu bệnh viện thuộc Y khoa Hoàn Mỹ được đánh giá và công nhận bởi ACHSI nhằm thiết lập chuẩn mực mới về xuất sắc trong chăm sóc sức khỏe tại Việt Nam.
Trong giai đoạn cao điểm Tết Nguyên đán năm nay, Vietnam Airlines Group (gồm Vietnam Airlines, Pacific Airlines, VASCO) ước lượng khách vận chuyển tăng gần 16% so với cùng kỳ Tết 2024.
FPT Nhật Bản hiện sở hữu hơn 4.000 nhân sự đến từ 28 quốc tịch, làm việc tại 17 văn phòng và trung tâm nghiên cứu, cùng đội ngũ 15.000 kỹ sư toàn cầu.
Sự phân hóa kết quả kinh doanh sẽ tiếp tục trong năm nay với sự chênh lệch đáng kể về sức mạnh tài chính, quỹ đất, năng lực của các doanh nghiệp ngành địa ốc.