Theo đại diện UNDP, giải quyết vấn đề ô nhiễm nhựa đòi hỏi sự công nhận với những lao động phi chính thức, cơ chế tài chính sáng tạo, và sự hợp tác của các bên liên quan.
Covid-19 đã khiến gần 31,8 triệu lao động ở Việt Nam phải nghỉ luân phiên, giảm giờ làm, giảm thu nhập hoặc mất việc. Trong đó, lao động tại khu vực nông thôn và lao động nữ vẫn là những nhóm chịu ảnh hưởng rõ rệt nhất.
Covid-19 đã khiến gần 5 triệu lao động ở Việt Nam phải dừng, giãn việc hoặc mất việc, do đó, khiến tỷ lệ người có việc làm quý I xuống mức thấp nhất 10 năm.
Theo ADB, thanh niên và phụ nữ ở Đông Nam Á phải chịu gánh nặng từ tình trạng mất việc làm trong thời kỳ đại dịch do Covid-19.
Gói hỗ trợ 26 nghìn tỷ được đánh giá là ban hành kịp thời, tuy nhiên mức hỗ trợ tiền mặt quá thấp, không đủ để “cứu” người yếu thế thoát khỏi tình cảnh khó khăn do đợt bùng phát Covid-19 lần thứ 4 gây ra.
Hoạt động thu gom, tái chế tự phát của khu vực phi chính thức còn tồn tại nhiều bất cập. Tuy nhiên, không thể phủ nhận vai trò của khu vực này trong bức tranh quản lý chất thải rắn cũng như thiết lập mô hình kinh tế tuần hoàn.
Dự án thí điểm kinh tế tuần hoàn tại thành phố Quy Nhơn, tỉnh Bình Định với tổng kinh phí 1,3 triệu USD do chính phủ Na Uy tài trợ.
Trong các lĩnh vực, lưu trú và ăn uống có nguy cơ phải đối diện với sự suy giảm đáng kể về sản lượng kinh tế ở mức cao nhất và lao động phi chính thức chiếm tới hơn 81% số lao động của lĩnh vực này.
Việt Nam có tới gần 2/3 tổng số lao động làm việc ở khu vực phi chính thức với năng suất lao động thấp, không được pháp luật bảo vệ.
Thời gian vừa qua, nhiều doanh nghiệp buộc phải thu hẹp sản xuất, cắt giảm lao động, đẩy người lao động rơi vào thế khó khăn.