Hòa Phát và nút thắt pháp lý tại siêu cảng Dung Quất
Thái Bình
Thứ năm, 25/09/2025 - 14:16
Nghe audio
0:00
Siêu cảng tổng hợp - container Hòa Phát Dung Quất, cảng biển quan trọng bậc nhất miền Trung, đang vướng mắc pháp lý dù đã vận hành, khai thác một phần.
Xử lý vướng mắc tại dự án cảng tổng hợp – container Hòa Phát Dung Quất được xem là phép thử cho năng lực điều hành chính sách hạ tầng. Ảnh minh họa: Hoàng Anh
Trường hợp của Hòa Phát tại siêu cảng Dung Quất không chỉ là câu chuyện xử lý hồ sơ một dự án, mà còn
gióng lên hồi chuông về sự ổn định của môi trường đầu tư và vai trò của khu vực
tư nhân trong chiến lược hạ tầng quốc gia.
Vướng mắc ngay từ khởi đầu
Năm 2019, Ban quản lý khu kinh tế Dung Quất và các KCN Quảng Ngãi (BQL) phê
duyệt chủ trương đầu tư cho Công ty CP Cảng tổng hợp Hòa Phát xây dựng bến cảng
container tại Dung Quất, công suất 5 – 6 triệu tấn/năm, tổng vốn gần 3.800 tỷ
đồng. Đến nay, Hòa Phát đã rót hơn 1.700 tỷ đồng, đưa vào khai thác hai bến từ
tháng 2/2024, phục vụ trực tiếp xuất khẩu thép từ khu liên hợp gang thép Dung
Quất.
Tuy nhiên, khi mới đây doanh nghiệp đề xuất mở rộng công suất, cơ quan trung ương rà
soát và xác định cả quyết định ban đầu năm 2019 và điều chỉnh năm 2023 đều chưa
đúng thẩm quyền. Theo Luật Đầu tư 2014 và Luật Đầu tư 2020, dự án cảng biển quốc gia phải do Thủ
tướng phê duyệt, nhưng trong trường hợp này lại do cấp tỉnh ban hành.
Địa phương giải thích rằng thời điểm đó, luật chưa định nghĩa rõ “cảng biển
quốc gia”, và dự án chỉ là một cụm trong quy hoạch cảng đã được Thủ tướng phê
duyệt. Nhưng các bộ ngành, đặc biệt Bộ Tài chính và Bộ Xây dựng, khẳng định lập
luận này thiếu tính thuyết phục,
không đảm bảo cơ sở pháp lý và không đúng quy định của Luật Đầu tư. Hồ
sơ mở rộng dự án vì thế bị “treo” nhiều tháng nay.
Sự đình trệ này không chỉ là trở ngại cho Hòa Phát – nhà sản xuất thép lớn nhất
Việt Nam, mà còn ảnh hưởng đến cả tỉnh Quảng Ngãi.
Với Hòa Phát, việc có cảng riêng sẽ làm giảm chi phí logistics, nâng sức
cạnh tranh toàn cầu. Ngược lại, nếu không mở rộng được cảng, bị bó hẹp công suất, doanh nghiệp buộc phải
phụ thuộc vào cảng thuê ngoài, gia tăng chi phí vận tải, làm giảm biên lợi
nhuận.
Với Quảng Ngãi, nguy cơ lỗi
nhịp trở thành trung tâm logistics lớn miền Trung. Kế hoạch thu hút công
nghiệp phụ trợ quanh Dung Quất có thể chậm lại khi chi phí logistics không còn
lợi thế. Trên quy mô rộng hơn, hệ thống logistics miền Trung vốn thiếu cảng
container quy mô, nay có thể mất đi một “đầu mối” chiến lược và tiếp tục phụ
thuộc vào Đà Nẵng hay Gia Lai.
Hiện nay, cảng Tiên Sa (Đà Nẵng) chỉ đạt công suất khoảng 10–12 triệu
tấn/năm, cảng Quy Nhơn (Gia Lai) khoảng 12–13 triệu tấn/năm. Tổng công suất các
cảng miền Trung cộng lại vẫn kém xa cụm cảng Hải Phòng (trên 120 triệu tấn/năm)
hay Cái Mép – Thị Vải (gần 130 triệu tấn/năm). Trong bối cảnh đó, Dung Quất được
kỳ vọng là điểm cân bằng mới, tạo cửa xuất khẩu trực tiếp cho miền Trung và Tây
Nguyên.
Quan trọng hơn, câu chuyện siêu
cảng Dung Quất hé mở rủi
ro về tính ổn định chính sách, khi việc “hồi tố” và bóc tách hồ sơ sau nhiều năm triển khai dễ tạo
tâm lý bất an cho khối doanh
nghiệp tư nhân bước vào
các dự án hạ tầng, nhất là trong bối cảnh Việt Nam đang kêu gọi
khu vực tư nhân cùng đầu tư nâng công suất cảng biển thêm 30–40% đến năm 2030
để đáp ứng nhu cầu xuất nhập khẩu.
Thế giằng co: Bảo vệ nguyên tắc pháp lý và chống lãng phí nguồn lực?
Nếu hồ sơ mở rộng dự án cảng Dung Quất bị bác bỏ, hàng nghìn tỷ đồng Hòa Phát đã bỏ ra vẫn có thể
phát huy, nhưng với năng lực hạn chế hơn rất nhiều. Điều này đồng nghĩa xuất
khẩu thép của tập đoàn sẽ bị ảnh hưởng, chuỗi logistics miền Trung chậm bứt phá và Quảng Ngãi "lỡ nhịp" phát triển công nghiệp phụ trợ.
Ngược lại, nếu Chính phủ "gật đầu" theo kiến nghị của địa phương – tức cho phép dự án được tiếp tục hoạt động dựa
trên quyết định cũ – nguy cơ tạo tiền lệ về việc lỏng lẻo trong tuân thủ thẩm quyền, đây chính là thế giằng co giữa bảo vệ nguyên
tắc pháp lý và chống lãng phí nguồn lực doanh nghiệp đã đầu tư.
Bài toán đặt ra không dừng ở câu chuyện xử lý một dự án, mà là định
hình thông điệp nhất quán,
xuyên suốt với cộng đồng nhà đầu tư: Việt Nam khuyến khích tư nhân tham
gia hạ tầng và cam kết một môi trường pháp lý minh bạch, ổn định.
Tại phiên họp lấy ý kiến về hoàn thiện thể chế phát triển kinh tế tư nhân
do Ủy ban Kinh tế và tài chính Quốc hội tổ chức hồi tháng 4 vừa qua, các chuyên
gia chỉ rõ, kinh tế tư nhân ở nước ta phát triển chưa tương xứng với tiềm năng.
Một trong những lý do cho tình trạng này là hệ thống pháp luật, chính sách
còn bất cập, khiến doanh nghiệp tư nhân gặp khó khăn trong tiếp cận các nguồn lực, hệ thống pháp luật kinh doanh còn nhiều bất cập, chồng chéo, mâu thuẫn.
Quảng Ngãi đã kiến nghị Thủ tướng cho phép dự án tiếp tục hoạt động theo
quyết định chủ trương năm 2019, đồng thời giao tỉnh quyền điều chỉnh theo luật mới (Luật số 90/2025 của Quốc hội) cũng như tinh thần từ
Nghị quyết 68 về phát triển kinh tế tư nhân, để không bỏ phí nguồn lực của nhà đầu tư.
Hòa Phát Dung Quất không
phải trường hợp đơn lẻ, khi vài năm qua chứng kiến nhiều dự án hạ tầng tư nhân –
từ điện gió, điện mặt trời đến cao tốc BOT – rơi vào tình cảnh hồ sơ pháp lý
thay đổi sau khi đã vận hành bởi sự thiếu nhất quán giữa luật và hướng dẫn thực thi, giữa trung
ương và địa phương.
Điều thị trường mong đợi lúc này là một cơ chế minh bạch, nhất quán và dự
đoán được tính rủi ro.
Cơ chế đó không chỉ bảo
vệ tính nghiêm minh của pháp luật, mà còn xây dựng niềm tin "luật chơi" sẽ không đổi giữa chừng cho doanh nghiệp tư nhân sẵn sàng rót hàng
nghìn tỷ đồng vào hạ tầng chiến lược quốc gia.
Sự tình tại cảng tổng hợp –
container Hòa Phát Dung Quất đã vượt khỏi phạm vi một dự án logistics và
được xem là "phép thử" cho năng lực điều hành chính sách hạ tầng: vừa giữ nguyên tắc pháp lý, vừa đảm bảo tránh lãng phí và quan trọng
hơn cả, khẳng định cam kết về một môi trường đầu tư ổn định cho khu vực tư nhân
trong kỷ nguyên mới.
Các cơ quan có liên quan của tỉnh Quảng Ngãi đang tính đến phương án điều chỉnh chức năng sử dụng khu đất trong KKT Dung Quất để tháo gỡ vướng mắc cho dự án nhà máy sản xuất các sản phẩm sau thép Hòa Phát Dung Quất.
Nghị quyết 68 chính là chìa khóa mở ra cánh cửa cải cách thực sự, với một hệ thống pháp lý minh bạch và công bằng, để “cởi trói” cho doanh nghiệp tư nhân Việt Nam vươn ra biển lớn, trở thành động lực dẫn dắt nền kinh tế vươn tầm.
Bối cảnh phát triển mới đòi hỏi Thủ đô Hà Nội phải thực hiện một cuộc chuyển mình căn bản, từ mô hình phát triển đơn cực đã quá tải, sang cấu trúc "đa cực, đa trung tâm" nhằm giải quyết dứt điểm các thách thức đô thị cố hữu.
Việt Nam sở hữu tiềm năng lớn với các khoáng sản chiến lược hàng đầu thế giới, nhưng gánh nặng chính sách thuế đang thách thức sự phát triển của ngành này.
Hơn ba thập kỷ qua, HPT dưới sự dẫn dắt của ông Ngô Vi Đồng đã vun đắp “niềm tin và trí tuệ Việt” thành biểu tượng đổi mới của doanh nghiệp công nghệ Việt.
Theo Novaland, sau quá trình tái cấu trúc trong năm 2024 - 2025,phần lớn các gói trái phiếu này đã được tất toán toàn bộ nợ gốc, lãi, chỉ còn 'một vài gói tồn đọng'.
Theo kết luận thanh tra, nhóm 11 doanh nghiệp trong giai đoạn 2015 – 2023 đã phát hành hơn 32 nghìn tỷ đồng trái phiếu, có nhiều sai phạm về công bố thông tin, sử dụng vốn sai mục đích và nợ lãi trái phiếu.
Ngân hàng Nhà nước vừa tổ chức đánh giá Thông tư số 27 hướng dẫn thực hiện một số điều của Luật Phòng, chống rửa tiền và phổ biến nội dung phòng, chống rửa tiền.
Phó Thống đốc NHNN ghi nhận nỗ lực toàn hệ thống khi hoạt động tiền tệ, tín dụng và dịch vụ ngân hàng vẫn ổn định, thông suốt sau hơn bảy tháng sáp nhập.
Sự kiện Omoda 4 global preview salon không chỉ là buổi ra mắt sản phẩm, mà còn là hành trình đồng sáng tạo, nơi thương hiệu và người dùng cùng nhau định hình tương lai của trải nghiệm di chuyển.