Qua đó, việc quản lý sẽ thuận tiện hơn, giúp tránh phá vỡ toàn bộ môi trường tại nhà chung cư cho người dân sử dụng với mục đích để ở.
Nói cách khác, các nội dung quy định của nhà chung cư sẽ bao trùm, điều chỉnh các hoạt động của bất động sản kinh doanh du lịch, thương mại. Do đó, quy chế cần tuyên bố rằng mọi hoạt động của bất động sản kinh doanh, du lịch, thương mại, văn phòng cho thuê không được gây ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân tại nhà chung cư.
Trong trường hợp các bất động sản khác gây ảnh hưởng đến cuộc sống nhà chung cư, hội nghị cư dân có quyền đưa vào nội quy tòa nhà để điều chỉnh hoạt động của các khu bất động sản này.
Điều này nhằm tránh toàn bộ cuộc sống nhà ở của chung cư bị xáo trộn và xung đột với tinh thần của Luật Nhà ở.
Thứ hai, các hợp đồng cho thuê của khu thương mại, khu căn hộ cho thuê ngắn ngày, dài ngày trong một chung cư phải thống nhất một mẫu chung. Các điều khoản chung phải nằm trong khuôn khổ phạm vi của nội quy, quy chế của nhà chung cư, nhằm bảo đảm những người đến thuê nhà chung cư phải tuân thủ nội quy, quy chế như cư dân đang sinh sống tại đó.
Thứ ba, các bất động sản khác ngoài nhà ở phải bị khống chế về lượng người hoạt động tại tòa nhà.
Liên quan đến vấn đề về kỹ thuật, kết cấu của toà nhà, các bất động sản thương mại, du lịch cần phải chi tiết hóa các vấn đề, nội dung bàn giao.
Các bất động sản này có công năng, mục đích thiết kế rất khác so với nhà ở. Tuy nhiên, trong cùng một dự án, cụm nhà chung cư, các vấn đề về kết cấu này có tính liên kết tổng thể, không thể chia cắt, phân biệt rạch ròi.
Cùng với đó, việc xác định phần sở hữu chung, sở hữu riêng trong nhà chung cư có nhiều chủ sở hữu, đa công năng, nhiều đối tượng sử dụng cũng cần được rõ ràng ngay từ đầu để làm cơ sở cho việc quản lý vận hành sau này.