Giải pháp cho nhà tái chế tiếp cận vốn từ EPR
Các doanh nghiệp tái chế cần liên kết lại với nhau, nâng cao năng lực, đáp ứng tiêu chí về chất lượng cũng như tuân thủ pháp luật về môi trường để có thể nhận được dòng vốn từ cơ chế EPR.
Theo chuyên gia, nhiều chính sách được ban hành để quản lý hiệu quả chất thải rắn, chất thải nhựa nhưng chưa đạt được hiệu quả cao do mới chỉ có tính bao quát, chưa tạo ra động lực thúc đẩy các giải pháp, sáng kiến mới.
Đảm nhiệm công tác thu gom, xử lý chất thải trên địa bàn thành phố Hà Nội, những năm gần đây, Công ty TNHH MTV Môi trường đô thị Hà Nội (URENCO) đang triển khai những giải pháp theo cách tiếp cận mới trong quản lý rác thải theo triết lý của mô hình kinh tế tuần hoàn.
Cụ thể, từ tháng 8/2020, URENCO kết hợp với một số doanh nghiệp như Nestlé, Unilever… triển khai chương trình đổi rác lấy quà. Chương trình được duy trì thực hiện trong suốt thời gian Covid-19 gây nhiều áp lực, tính đến nay đã thu gom được khoảng 6 tấn phế liệu mỗi ngày, bao gồm 2 tấn phế liệu nhựa.
Bên cạnh đó, URENCO cũng liên doanh với doanh nghiệp nước ngoài đầu tư xây dựng nhà máy tái chế nhựa PET. Dự kiến đi vào hoạt động từ năm 2025, ông Phạm Văn Đức, Phó tổng giám đốc URENCO, khẳng định, nhựa tái sinh đầu ra có đủ tiêu chuẩn để phục vụ cho thị trường châu Âu.
Là đơn vị thu gom, xử lý rác thải chính thức với nhiều năm kinh nghiệm “thực chiến” với rác thải tại Thủ đô, tuy nhiên, đại diện URENCO cho biết, công ty vẫn gặp nhiều vướng mắc trong quá trình thúc đẩy thu gom, phân loại, xử lý, tái chế rác thải theo cách tiếp cận kinh tế tuần hoàn. Đó là khó khăn đến từ việc giá thành phế liệu bị đội lên cao, ít khả năng cạnh tranh, trong khi những cơ chế ưu đãi, ưu tiên từ phía Nhà nước vẫn chưa rõ ràng.
Những khó khăn ấy khiến cách tiếp cận kinh tế tuần hoàn chưa được phát huy một cách triệt để, hệ quả là rác thải ngày càng tăng về cả số lượng và tính phức tạp, phải đem đi chôn lấp hoặc đốt, vừa gây ô nhiễm thứ cấp, vừa lãng phí nguồn tài nguyên quan trọng.

Trước thực trạng rác thải hiện nay, TS. Nguyễn Trung Thắng, Phó viện trưởng Viện Chiến lược chính sách tài nguyên và môi trường (ISPONRE), đặt thắc mắc rằng dù có nhiều chính sách được ban hành, nhiều nhóm giải pháp được triển khai nhưng câu chuyện quản lý rác thải, đặc biệt là rác thải nhựa “đến tận bây giờ vẫn chưa đạt được thành tựu nào đáng kể”.
Theo ông Thắng, nhựa là vật liệu có nhiều ưu điểm như nhẹ, bền, dễ sử dụng và đặc biệt là có giá rất rẻ. Sự tiện dụng của nhựa kéo theo thói quen tiêu dùng, sử dụng vô tội vạ, khó có thể từ bỏ chỉ trong “ngày một ngày hai”.
Để thay đổi thói quen tiêu dùng nhựa, đại diện ISPONRE đề xuất, cần phải đưa ra các giải pháp theo cách tiếp cận từ phía thị trường, tức sử dụng các công cụ thuế, phí để giảm cầu đối với sản phẩm nhựa dùng một lần, đồng thời hỗ trợ thúc đẩy tái chế, giảm giá cho sản phẩm thân thiện với môi trường.
“Cần áp dụng một mức phí điều chỉnh, chẳng hạn đối với sản phẩm có hàm lượng tái chế cao thì mức phí thấp và ngược lại. Đây là công cụ kinh tế đang được nhiều nước trên thế giới áp dụng”, ông Thắng cho biết.
Từ phía đơn vị chuyên nghiên cứu giải pháp công nghệ quản lý hiệu quả chất thải rắn, PGS.TS Nguyễn Thị Ánh Tuyết, Viện trưởng Viện Khoa học và môi nghệ môi trường thuộc Đại học Bách khoa Hà Nội, nhận định, Việt Nam đã ban hành nhiều chính sách liên quan, tạo ra tính bao quát, tuy nhiên chưa tạo được tính thúc đẩy.
Nhiều người không ủng hộ phân loại rác tại nguồn vì chính sách không chỉ ra được “phân loại xong thì làm gì”
Bà Tuyết cho biết, để tạo được tính thúc đẩy, chính sách cần có mục tiêu, xác định tiến độ rõ ràng và quyết liệt hơn. Lấy ví dụ như chính sách phân loại rác là một công cụ hết sức thiết yếu để thúc đẩy kinh tế tuần hoàn nhưng vẫn có nhiều người không ủng hộ vì chính sách không chỉ ra được “phân loại xong thì làm gì”.
“Phân loại ra được phế liệu giấy, nhựa… để đưa vào tái chế thì doanh nghiệp áp dụng công nghệ tái chế giấy, nhựa phải có đất sống, còn nếu không thì việc phân loại trở nên vô nghĩa”, bà Tuyết đặt vấn đề.
Đồng quan điểm với ông Thắng, bà Tuyết nhấn mạnh tầm quan trọng của những chính sách ưu đãi mang tính thiết thực nhất là ưu đãi về tài chính đối với sản phẩm mới thân thiện với môi trường, từ đó tăng khả năng cạnh tranh của nhóm sản phẩm này. Đây là cách để doanh nghiệp triển khai các giải pháp xanh hóa sản phẩm có thể “sống được”, từ đó “khơi thông dòng chảy” đổi mới sáng tạo và áp dụng công nghệ mới.
Các doanh nghiệp tái chế cần liên kết lại với nhau, nâng cao năng lực, đáp ứng tiêu chí về chất lượng cũng như tuân thủ pháp luật về môi trường để có thể nhận được dòng vốn từ cơ chế EPR.
Trong bối cảnh phát triển bền vững, kinh tế tuần hoàn được xác định là kim chỉ nam của nền kinh tế, tháng 3/2021, khi đại dịch Covid-19 vẫn còn đang hoành hành, dưới sự chấp thuận của Bộ Nội vụ và Bộ Tài nguyên và môi trường, Hiệp hội Tái chế chất thải Việt Nam chính thức ra đời.
Hơn 4 năm về trước, là một trong nhóm lãnh đạo Nhựa tái chế Duy Tân (DTR) đi bôn ba khắp châu Âu để tìm kiếm công nghệ tái chế đạt chuẩn, ông Huỳnh Ngọc Thạch, Giám đốc điều hành công ty, đã thực sự ấn tượng với tỷ lệ thu gom, tái chế chai nhựa lên đến 97% của quốc gia Bắc Âu Na Uy.
Công cụ trách nhiệm mở rộng của nhà sản xuất (EPR) được kỳ vọng sẽ tạo ra hỗ trợ cho các nhà tái chế đạt chuẩn về chất lượng cũng như đảm bảo không gây ô nhiễm môi trường.
Vicem Bút Sơn ghi nhận khoản thu nhập từ xử lý chất thải, qua đó bù đắp khoản lỗ thuần từ hoạt động kinh doanh cốt lõi.
ESG đang bước ra khỏi báo cáo để trở thành tiêu chuẩn vận hành mới của đô thị hiện đại. Nhưng để “xanh” không chỉ là màu sơn, Việt Nam cần khung pháp lý rõ ràng, chính sách hỗ trợ mạnh mẽ và một thế hệ người mua hiểu rằng phát triển bền vững không phải chi phí, mà là đầu tư cho tương lai.
Trong bối cảnh đô thị hóa diễn ra mạnh mẽ cùng cam kết net zero vào năm 2050, Việt Nam đang đứng trước một lựa chọn mang tính bước ngoặt, tiếp tục phát triển theo lối mòn hay tiên phong kiến tạo những đô thị xanh để đảm bảo sự phát triển bền vững và nâng cao chất lượng sống cho người dân.
Các doanh nghiệp lĩnh vực nhà thép tiền chế buộc phải chuyển từ xây nhanh sang xây xanh để thích ứng với chuẩn ESG và cuộc đua Net Zero toàn cầu.
Giữa làn sóng hội nhập và chuyển đổi số mạnh mẽ, các doanh nghiệp nhà nước vẫn là trụ cột vững chắc của nền kinh tế Việt Nam. Trong đó, Vietnam Airlines – Hãng hàng không Quốc gia – tiếp tục khẳng định vai trò tiên phong trên hành trình số hóa và phát triển bền vững, vì một tương lai xanh và hội nhập.
Sự biến mất của phân khúc nhà ở vừa túi tiền giữa cơn bão giá nhà leo thang phi mã, đang đẩy giấc mơ an cư của hàng triệu người dân vào ngõ cụt.
Ba thập kỷ đồng hành cùng dòng chảy phát triển của đất nước, KienlongBank đang chuẩn bị cho một đại tiệc nghệ thuật - công nghệ quy mô bậc nhất ngành tài chính Việt Nam vào ngày 26/10 tới đây, với âm thanh, ánh sáng và công nghệ sẽ cùng hòa quyện để kể lại hành trình “30 năm - Kết nối giá trị” bằng ngôn ngữ của tương lai.
Theo các chuyên gia kinh tế, việc các ngân hàng được quyền thu giữ tài sản bảo đảm là bước ngoặt lớn trong xử lý nợ xấu.
Ngân hàng TMCP Quốc Dân (NCB) vừa hoàn tất việc phát hành riêng lẻ 750 triệu cổ phần, chính thức nâng vốn điều lệ lên 19.280 tỷ đồng, sớm hơn 1 năm so với lộ trình tại phương án cơ cấu lại.
Vicem Bút Sơn ghi nhận khoản thu nhập từ xử lý chất thải, qua đó bù đắp khoản lỗ thuần từ hoạt động kinh doanh cốt lõi.
Tăng trưởng kinh tế Việt Nam năm 2025 có thể hoàn thành mục tiêu trên 8% nhờ vào lực đẩy từ đầu tư công và tiêu dùng phục hồi.
Panhou Retrear, nơi giúp ta sống chậm - tránh xa phố thị ồn ào, hoà mình với văn hoá người Dao ở Tuyên Quang và chạm vào thiên nhiên với nhiều cung bậc cảm xúc.